Cho dù mới yêu hay đã ở bên nhau suốt một chiều dài năm tháng, phụ nữ chỉ mong mỏi duy nhất ở đàn ông là tôn trọng nhau. Đừng bao giờ để mối quan hệ này rơi vào tình trạng có quá nhiều va vấp và nứt rạn.
Cách đây mấy chục năm, mẹ tôi là công nhân viên của một xí nghiệp. Hết thời bao cấp, cơ quan không có việc làm nên mẹ được nghỉ hưu ở tuổi 45. Nhưng mấy ai đã dám nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi thực sự vào tuổi đó, nhất là với một người chăm chỉ, yêu lao động như mẹ, ngoài ra còn gánh nặng cơm áo đặt trĩu hai vai.
Với nhiều người, bà luôn là người gần gũi, kề cạnh. Mỗi khi những trận đòn roi của ba mẹ giáng xuống, bà đều là người can ngăn, hay những tờ tiền vo tròn, bà chắt chiu cũng đều cho cháu mua quà bánh,....
Sông càng sâu, càng tĩnh lặng. Đó là lý do tại sao chỉ cần nhìn, nói chuyện, chúng ta cũng có thể nhận ra người phụ nữ trước mặt mình là dòng sông sâu hay nông.
Gia đình (GĐ) là tổ ấm, là nơi ươm mầm yêu thương. Đặc biệt, trong xã hội hiện đại, GĐ có vai trò rất quan trọng, không chỉ là “trường học đầu tiên” nuôi dưỡng mỗi thành viên trong GĐ mà còn là nơi trao truyền các giá trị văn hóa cốt lõi và bản sắc tốt đẹp của dân tộc. Và, bữa cơm GĐ chính là dịp để vun đắp, thắp lửa yêu thương giữa các thành viên, xây dựng GĐ hạnh phúc.
Gia đình là tế bào của xã hội, là môi trường quan trọng để hình thành, nuôi dưỡng và giáo dục nhân cách con người, là nơi bảo tồn và phát huy văn hóa truyền thống tốt đẹp.
Một người cha tốt có thể tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của trẻ. Luôn là điểm tựa, che chở và là người giúp trẻ hình thành nhân cách rõ ràng nhất.
Những bức ảnh giản dị nhưng tuyệt đẹp về nụ cười và nước mắt người cha trong ngày vui của con gái đã chạm đến trái tim nhiều người.
Cha – tiếng gọi từ tâm can người con xa xứ. Không biết lúc này cha ra sao rồi, cha đã đỡ mệt chưa?
Hình ảnh người cha luôn gắn liền với sự nghiêm nghị, cứng cỏi, vụng về trong cách bộc lộ tình cảm. Nhưng ẩn sâu bên trong, cha vẫn luôn dạt dào tình yêu dành cho con cái.
Những điều chưa kịp đặt tên, khi mà để tuột ra khỏi tầm tay thì có được gọi là 'đánh mất'?
Cuộc đời như một chuyến tàu, có những người lên tàu rồi có người rời xa. Những kiểu người dưới đây sẽ không cho bạn một chuyến tàu êm ả.
Hôm ấy, trời xanh và nhiều gió. Da em hơi nâu, thật không giống mấy nữ sinh trên những thước phim. Gió lay lay những tán phượng, từng chiếc lá nhỏ khẽ rơi.
Đó là tên của cuộc tọa đàm về chăm sóc trẻ em trong thời đại ngày nay giữa bác sĩ sữa mẹ Lê Ngọc Anh Thy và tác giả Uyên Bùi nhân dịp tái bản cuốn sách có nhan đề khá đặc biệt Để con được ốm.
Nhiều phụ huynh "kêu trời" rằng: Từ đứa trẻ 2 tuổi đến vị thành niên đều chăm chú vào điện thoại, chẳng đoái hoài gì đến xung quanh. Rồi họ lo lắng những hệ lụy đi kèm, nhưng đến khi “truy” căn nguyên của tình trạng này, họ mới "ngã ngửa" rằng ... lỗi tại mình.
Đón con ở cổng trường, bạn hãy dành ít nhất ba phút nghe con kể chuyện để không bỏ lỡ thông tin quan trọng nhất.
Một bà mẹ ở Mỹ đã quyết định thực hiện đề nghị gây sốc từ bác sĩ khi ở tuần thai thứ 19 em bé trong bụng bị phát hiện có bệnh.
Một khảo sát ở Trung Quốc đã chỉ ra rằng: Nếu mỗi năm bạn về nhà 2 lần, mỗi lần 4 ngày, thì dù trừ đi khoảng thời gian xã giao với bạn bè, ăn ngủ, vui chơi..., mỗi lần về thăm chỉ còn 1 ngày ở bên bố mẹ. Vậy nếu bố mẹ còn sống khoảng 20-30 năm nữa thì bạn cũng chỉ ở bên họ 20-30 ngày nữa mà thôi.
Người Thái Lan mua vòng hoa nhài và quỳ lạy mẹ, trong khi người Mexico đưa mẹ đi nhà hàng ăn uống và để người khác nấu nướng thay.
Với những chuyện đã qua của riêng mình, tôi đã hiểu rằng giữ mình ở lại là lòng người, chứ không phải căn nhà. Tôi cũng đã thấy những bạn bè chấp nhận ra đi, bỏ lại ngôi nhà do chính sức lao động của họ làm ra để có được sự tự do bởi những ngày sống dưới ngôi nhà đó họ không hạnh phúc.