Kết quả tìm kiếm cho "cơm cháy chà bông"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 169
Nằm ở vùng đầu nguồn ĐBSCL, An Giang được thiên nhiên ưu ái ban tặng nhiều sản vật chế biến nên những món ngon dân dã nức tiếng xa gần.
Thao thấy vui vui và chợt nhận ra, hình như không phải nhà phố là phải kín bưng, muốn mở hay không rõ ràng ở lòng mình.
Năm ấy cả xóm có một cái ti vi của nhà ông Lẫm. Nhà giàu có nhìn từ xa đã biết bởi cây tre đực dựng đứng như cây nêu, chỉ khác là thay vì cành tre là cái vành xe đạp bị cưa đứt một đoạn.
Tự nhiên lão hiền bất ngờ. Cái sự hiền của lão khiến người ta tò mò, đồn đoán nọ kia. Rồi chuyện đó đến tai hắn.
Hè là thời gian dành cho học sinh nghỉ ngơi, vui chơi, giải trí sau năm học đầy áp lực. Giờ đây, kỳ nghỉ hè bỗng trở nên “xa xỉ” đối với học sinh, do học hè chiếm gần hết thời gian.
Hai cô con gái của ông bà đã yên bề gia thất cả rồi. Cô chị có con trai ba tuổi. Cô em có con gái đang tập nói. Đầu năm mới, hai cô cùng cho con về chúc tết ông bà. Bà nằm giữa giường, hai cháu ngồi hai bên.
Mỗi ngày, chúng ta phải đối diện với nhiều nỗi lo toan nên thường quên mất một phép nhiệm màu: mỉm cười. Nụ cười giúp ta có thêm sức mạnh để thư thái bắt đầu một ngày mới, chấp nhận những điều bất như ý có thể xảy ra bằng sự trân trọng, yêu thương tất cả những gì mình đang có.
Bạn đang lên kế hoạch cho chuyến du lịch Nha Trang xinh đẹp đầy nắng và gió nhưng chưa biết đến Nha Trang ăn gì ngon thì hãy tham khảo những thông tin dưới đây nhé!
Vợ đẹp, đàn con cháu đông đúc đứa nào cũng khỏe mạnh, thông minh đĩnh ngộ, cơm ngày ba bữa anh ăn rất ít nhưng người vẫn khang thái như thường.
Len ôm con gà vào bụng, bước thấp cao trên con đường đầy đá sỏi. Mẹ quang gánh đi phía sau. Sương sớm đùn lên hai bên con dốc, những ẩm ướt và thoáng lạnh sớm mai phủ buông trên bóng hai người lầm lũi đi về phía chợ...
Những mùa gặt tuổi thơ làm tôi nhớ mãi, dâng lên bao cảm xúc. Đó là những buổi trời nắng chang chang. Hay những hôm đang gặt thì cơn mưa ập đến, con đường đất, đường làng bỗng trở nên lầy lội vì bước chân người. Đó là hương đồng, vị quê, vai áo cha mẹ ướt đẫm những nhọc nhằn tần tảo; là tiếng cười của tôi, của lũ trẻ quê nghèo. Tất cả làm nên mùa gặt ăm ắp thân thương nơi làng quê yêu dấu.
Khi màn đêm buông tĩnh mịch, cũng là lúc ngư phủ lầm lũi mưu sinh bằng nghề cào cá trên sông Hậu. Quanh năm, họ lấy ghe làm nhà, trăng sao làm bầu bạn, xuôi ngược đó đây theo con nước châu thổ Cửu Long.