Tạm biệt ao làng, Việt Nam bơi ra biển lớn!

28/08/2018 - 08:29

Nếu ai nói những chiến tích của U23 Việt Nam tại Thường Châu là may mắn thì chiến thắng trước Syria vừa qua đã chứng minh, chúng ta đủ sức bơi ra biển lớn.

Hồi đầu năm, U23 Syria từng có một trận đấu sinh tử với U23 Việt Nam ở trận cuối vòng bảng. Ở trận đấu đó, người Syria buộc phải thắng mới có hi vọng đi tiếp, nhưng họ không làm được.

 Lối chơi chậm chắc của Việt Nam đã phát huy tác dụng. 

Nửa năm sau, U23 Syria có cơ hội phục thù ở sân chơi ASIAD. Song, một lần nữa, Olympic Việt Nam lại khiến đội bóng ở Trung Đông ôm hận. Những kết quả tốt đẹp liên tục được các chân sút chúng ta gặt hái về trong thời gian qua chứng tỏ, Việt Nam giờ đã đủ sức bơi ra biển lớn. 

Nên nhớ, sân chơi U23 Châu Á hồi đầu năm và ASIAD có sự khác biệt rất lớn. Rất nhiều nền bóng đá lớn xem U23 Châu Á là nơi rèn quân, còn ASIAD mới là nơi bung sức thật sự. Thậm chí, đối thủ của chúng ta ở trận Bán kết - Hàn Quốc còn gọi cả ngôi sao Premier League Son Heung-min lên tuyển để hiện thực hóa giấc mơ vàng. 

Nói thế để thấy, việc Việt Nam lọt vào top 4 của châu Á, vượt qua những đại diện sừng sỏ của bóng đá khu vực như Nhật Bản, Syria hay Bahrain không phải là may mắn. Đó là một chuỗi tích lũy gần một năm trời từ khi ông Park Hang-seo lên nắm quân. Trước đây, chúng ta từng làm việc với không ít HLV ngoại. Có những người quay đi quay lại đến vài lần như ông Alfred Riedl hay Henrique Calisto, nhưng Việt Nam vẫn cúi mình trước người Thái ở sân chơi Đông Nam Á, chứ ít ai dám mơ ra biển lớn bởi những sai lầm kinh niên vào thời điểm quyết định. 

 Văn Toàn đưa cái tên Việt Nam trở thành đội bóng duy nhất của ĐNÁ vào đến Bán kết ASIAD 2018. 

Công bằng mà xét, những con người mà ông Park đang sử dụng chưa hẳn là những cầu thủ xuất sắc nhất xét ở từng vị trí. Tuy nhiên, cái tài của HLV người Hàn Quốc là khi đưa họ vào một hệ thống thì tất cả đều hoạt động nhuần nhuyễn. Dĩ nhiên, ông cũng loại bỏ được triệt để những tính cách "ngôi sao" trong nội bộ đội tuyển. Không ai là chắc suất đá chính nếu không cố gắng. Trước Bahrain, Anh Đức được tin tưởng từ đầu, đến hôm nay, Hà Đức Chinh được dịp thi thố tài năng. 

Tóm lại, cứ thi đấu mà không đặt ra một chỉ tiêu hay ngưỡng sức mạnh nào thì Việt Nam càng trở nên đáng sợ. Họ đã học được đức tính kiên nhẫn từ người thầy. Chỉ cần tin tưởng vào chính bản thân và tuân thủ đấu pháp của BHL, thành quả tự khắc sẽ tới. Giờ thì quên Syria đi và mang Hàn Quốc tới đây!

Theo NGỌA LONG (Bóng đá)