
Bị cáo Trần Quốc Toản. Ảnh: ÚT CHUYỀN
Toản sinh ra trong một gia đình nghèo ở tỉnh Cà Mau, theo cha mẹ làm phụ hồ rày đây mai đó. Từng là niềm hy vọng của cả nhà, Toản chăm học, ngoan hiền, được thầy cô quý mến. Dù cuộc sống khó khăn, cha mẹ vẫn chắt chiu, lo cho đứa con duy nhất ăn học với mong muốn sau này con có công việc ổn định, đỡ khổ hơn.
Khi đậu đại học ở Thành phố Hồ Chí Minh, Toản vừa học vừa làm thêm: Phụ quán cà phê, giao hàng, phát tờ rơi… kiếm tiền đóng học phí đúng hạn. Đầu năm 2025, cha mẹ bệnh phải nghỉ làm, không thể gửi tiền sinh hoạt. Đang lúc túng quẫn vì cần tiền học, Toản được một người tên Danh (chưa rõ lai lịch) nhờ giao “hàng”, hứa trả 800.000 đồng khi hoàn thành. Bản thân Toản biết đó là ma túy, nhưng vẫn đồng ý vì đang cần tiền gấp.
Ngày 18/1/2025, khi nhận được ma túy, Toản mang đến thị trấn Thứ Mười Một (nay là xã An Minh) giao theo yêu cầu của Danh. Tuy nhiên, chưa kịp giao hàng, Toản đã bị lực lượng của Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an tỉnh Kiên Giang (nay là tỉnh An Giang) kiểm tra, phát hiện và bắt quả tang. Tang vật là 3 gói nylon, tổng khối lượng 19,8g ma túy loại Methamphetamine. Toản khụy xuống khi nghe lực lượng công an đọc biên bản, trong đầu chỉ còn vang lên câu hỏi: “Vì sao chỉ vì 800.000 đồng mà đánh đổi cả tương lai?”.
Câu chuyện nghe qua tưởng chừng quen thuộc, nhưng ẩn sau đó là bi kịch của một người trẻ nghèo vừa thiếu hiểu biết vừa thiếu điểm tựa. Cuối tháng 9/2025, phiên tòa xét xử Toản được Tòa án nhân dân khu vực 7 - An Giang tổ chức lưu động. Toản nói với giọng run run: “Lúc đó bị cáo túng quẫn lắm, tất cả mọi thứ đều cần có tiền, mẹ lại đang bệnh. Bị cáo chỉ nghĩ cách kiếm được tiền để đi học và đỡ đần cha mẹ. Bị cáo nghĩ liều 1 lần rồi thôi”.
Trên hàng ghế dự khán, nhiều phụ huynh nắm tay con, khẽ nhắc nhở: “Con đừng để sa vào con đường như vậy nhé”. Ông Trần Bảo H, cha ruột của Toản đau lòng, nói: “Nhà tôi nghèo lắm, tôi đi làm thuê quanh năm, chỉ mong lo được cho con học hành. Thấy cha mẹ làm lụng vất vả, Toản luôn cố gắng phụ giúp gia đình, ai ngờ vì đồng tiền mà nó đánh đổi cả tương lai. Tôi biết con tôi đã sai, làm điều phạm pháp. Nhưng cháu còn nhỏ, dại dột, chỉ vì thiếu hiểu biết và túng quẫn mà làm liều. Tôi xin tòa xem xét, cho con tôi cơ hội sửa sai, để sau này nó được làm lại cuộc đời, trở thành người tốt”. Khi nghe cha nói đến đó, Toản không thể kiềm được nước mắt, vội lấy tay ôm mặt khóc, lòng đầy hối hận.
Khi chủ tọa tuyên án, tất cả mọi người im phăng phắc. Bản án 8 năm tù về tội vận chuyển trái phép chất ma túy thể hiện sự nghiêm khắc của pháp luật, nhưng cũng là lời cảnh tỉnh cho bao thanh niên khác đang vật lộn với khó khăn mà quên đi ranh giới giữa đúng và sai. Vụ án nhắc mọi người về hiểm họa của ma túy, “cái chết trắng” có thể hủy hoại không chỉ một cuộc đời mà tương lai của bao gia đình. Thẩm phán chủ tọa phiên tòa nhấn mạnh: “Pháp luật luôn khoan hồng với người thành khẩn, biết hối cải, nhưng sự thiếu hiểu biết và lòng tham, dù nhỏ cũng có thể khiến thanh niên trẻ đánh mất tương lai. Mỗi người cần tỉnh táo, đừng để cái nghèo dẫn mình đi vào con đường tội lỗi”.
Đằng sau bản án là một bài học xót xa, rằng cái nghèo không đáng sợ bằng việc đánh mất nhân cách. Pháp luật nghiêm minh nhưng luôn mở đường cho những ai biết hối lỗi, biết đứng dậy sau sai lầm.
ÚT CHUYỀN