Ronaldo cũng không thể cứu MU khỏi trận hòa đáng thất vọng. (Ảnh: Daily Mail)
Scott McTominay rồi Mason Greenwood, sau đó đến Bruno Fernandes và kết thúc bằng cú dứt điểm xuất sắc của Anthony Martial, bóng đã nằm gọn trong lưới Everton. Nhanh chóng, bất ngờ, chính xác và cả sự thông minh trong việc lôi kéo cầu thủ đối phương để mở ra không gian, đó là pha tấn công xuất sắc của MU trong trận đấu với Everton tối thứ bảy (2/10).
Một khoảnh khắc rực rỡ trong bối cảnh đội bóng của Ole Gunnar Solskjaer luôn bị nghi ngờ về chất lượng tấn công, và được tạo ra khi hai cầu thủ tốt nhất, Cristiano Ronaldo và Paul Pogba, đang ngồi dự bị. Ý nghĩ về một Quỷ đỏ hoàn hảo bắt đầu được nhen nhóm, xua tan những tiêu cực bủa vây Old Trafford nhiều ngày qua.
Thế nhưng, đáng buồn thay, đó là tất cả những gì MU làm được trong buổi tối thứ bảy. Tình huống ghi bàn phút 43 như tách rời khỏi trận đấu. Phần lớn thời gian còn lại họ chơi với sự bế tắc thường thấy. Xét về số cơ hội rõ ràng, Everton còn tạo ra nhiều hơn. Chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) của MU là 0,92 trong khi đội khách là 1,28.
Thống kê này không chỉ tố cáo sự thiếu hiệu quả trong tấn công của MU, mà còn nói lên sự mong manh của họ khi phòng thủ. 21 phút sau khi nhận bàn thua từ Andros Townsend, Quỷ đỏ chỉ nhẹ nhõm khi tình huống đưa bóng vào lưới của Yerry Mina bị từ chối vì lỗi việt vị.
MU đã thoát thua, và cũng không làm được gì nhiều để có quyền mơ mộng về chiến thắng. Ronaldo vào sân từ ghế dự bị không thể giải cứu họ như đã làm cách đây vài ngày trước Villarreal. Khoảnh khắc chói sáng vào phút bù giờ không tới. Ronaldo lầm lũi đi nhanh vào đường hầm nhằm che giấu nỗi thất vọng.
Nếu nhìn vào màn trình diễn của Chelsea trước Southampton (thắng 3-1) sau đó, dễ dàng nhận thấy sự khác biệt.
Cũng thua ở vòng đấu trước như MU, nhưng đội bóng của Thomas Tuchel lập tức trở lại con đường chiến thắng. Bị từ chối bàn thắng hay bị gỡ hòa, The Blues vẫn làm chủ số phận của họ. Cường độ và nhịp điệu tấn công luôn được duy trì khiến các bàn thắng đến như một lẽ tất yếu. Họ có một kế hoạch rõ ràng để không bao giờ trông đợi vào khoảnh khắc lóe sáng kỳ diệu nào đó. Man City hay Liverpool, những đội ưu tú của Premier Leguae cũng tương tự.
Còn MU luôn sống bằng những khoảnh khắc. Đó là các pha cứu thua khó tin của De Gea, tác động siêu phàm của Ronaldo hay tình huống chói sáng của Jesse Lingard. Hoặc như trước Everton là 8 giây xuất thần làm nên bàn thắng của Martial. Khi nó xảy ra, dĩ nhiên rồi, khiến cảm xúc vỡ òa và đẩy sự sung sướng, niềm hạnh phúc đến tột độ.
Nhưng vì nó không thường xuyên, MU sớm rơi vào hố sâu tuyệt vọng. Bị loại khỏi Cúp Liên đoàn, đứng thứ 3 ở bảng F Champions League được đánh giá là nhẹ ký, sau đó có nguy cơ văng khỏi tốp 4 Premier League vì chỉ có 14 điểm sau 7 trận không phải khởi đầu tuyệt vời cho một đội bóng sở hữu Ronaldo, Pogba, Fernandes, Sancho, Varane và đặt mục tiêu giành danh hiệu.
Sau trận đấu, Solskjaer vẫn giữ được thái độ tự tin thường thấy, đồng thời tuyên bố “sẽ phát huy hết khả năng của dàn cầu thủ chất lượng đang có”. Thế nhưng càng ngày những phát ngôn của HLV người Na Uy càng thiếu tin cậy.
Các kết quả luôn chống lại Solskjaer. Tệ hơn, những màn trình diễn cũng không biện minh cho tài cầm quân của ông và có ít dấu hiệu để nghĩ về một sự đột phá. MU sẽ tiếp tục sống mòn trong ảo mộng, và sự chờ đợi về một khoảnh khắc nào đó được tạo nên bởi một người hùng nào đó.
Theo HẢI THANH (Nhân dân)