Xuân này vẫn giống xuân xưa, vẫn chưa có gấu vẫn chưa lấy chồng!
Chỉ còn 1 tháng nữa là Tết, điều hội độc thân chúng ta lo lắng nhất có lẽ là phải đối mặt với màn hỏi không ngừng nghỉ của các vị bô lão từ bố mẹ, cô dì, chú bác, họ hàng, hàng xóm, anh em, bạn bè… Vẫn là những câu cũ rích: nào là ‘sắp lấy chồng chưa?', ‘bao giờ cho bác ăn cỗ', ‘cái M. nhà bà H. nó lấy chồng rồi kìa, mày định đến bao giờ', ‘bố mẹ mày cũng mong có cháu bế rồi đấy'… Ngày xưa thì mong Tết đến để tụ họp gia đình, thế nhưng giờ thì có phần áp lực, chả nhẽ viết một tâm thư biểu tình với ông bà, bố mẹ đừng ép hỏi con chuyện lấy chồng vào dịp Tết nữa, mệt lắm!
Trong khoảng 2 năm trở lại đây thì hễ 29 Tết đi đến đâu, ai gặp cũng hỏi bao giờ lấy chồng, hết người này đến người khác mong em có một tấm chồng. Lần đầu miễn cưỡng trả lời cho qua, đến mấy lần sau thì đúng là thảm họa, nhiều lúc muốn tỏ rõ thái độ, khó chịu, bực mình vì sự vô duyên của mọi người. Lấy chồng mà dễ thế thì một lúc em lấy mấy người luôn cho bõ công!
Tết về em chỉ mong được đi mua hoa đào với bố, được ngồi bếp nấu bánh chưng, làm mứt, thế mà về chưa đến cổng, chó chưa kịp chạy ra vẫy đuôi thì đã bị một tràng các câu hỏi chuyện chồng con nếu có vô tình gặp ai ở ngõ, bất kỳ ai.
Thực sự thì chúng bạn cũng đã yên bề gia thất, về nhà cũng chẳng có ai chơi như ngày xưa nên cố bám víu lấy cái Tết mang không khí gia đình, quây quần cùng bố mẹ. Thế nhưng nào phải chuyện dễ dàng, bố mẹ thấy mọi người hỏi thế cũng nóng ruột, thấy mình như cái quạt điện trong nhà mùa đông nên chỉ muốn đuổi nhanh chóng.
Chỉ mới nghĩ đến đó thôi đã thấy rùng mình, chỉ muốn làm ngay một bảng thông báo: Bố mẹ ơi, anh em họ hàng ơi, hàng xóm ơi, bạn bè ơi… chỉ muốn thông báo là Tết này vẫn chưa lấy chồng nhé, bao giờ cưới sẽ mời!
Tết về em chỉ mong được đi mua hoa đào với bố, được ngồi bếp nấu bánh chưng, làm mứt, thế mà về chưa đến cổng, chó chưa kịp chạy ra vẫy đuôi thì đã bị một tràng các câu hỏi chuyện chồng con...
Đừng hỏi em vì sao, vì sao chưa lấy chồng…
Vì xấu, vì vô duyên, vì kém may mắn… vì thế nào cũng được, chỉ biết kết quả là đến bây giờ em vẫn cô đơn, vẫn một mình, vẫn chưa chồng con gì hết.
Lấy chồng chứ có phải đi chợ Tết đâu mà mọi người hỏi lắm thế, mà đi chợ cũng phải chọn loại tươi ngon mà mua chứ có phải cứ thấy cái nào mà vớ ngay cái ấy đâu. Hơn thế nữa chẳng hiểu sao các anh trai tốt thì đều bị 'hốt' hết rồi, mà các anh trai 'kém' tốt cũng chẳng thấy đâu để mà lấy, khó lắm chứ đùa đâu. Lấy chồng chứ đâu phải cuộc thi chạy marathon đâu mà về nhất được, chân hơi ngắn nên đành thua bạn bè một tí vậy.
Mọi người hỏi thì em cũng sốt sắng lắm, đi họp lớp thì bạn bè ai cũng con bồng con bế đi theo, riêng mình thì cứ đơn lẻ nghĩ mà tủi thân. Giá mà có chồng để mang đi khoe thiên hạ thì em mới là người vui nhất đúng không?
Nhưng mà chưa có, thực sự Tết này cố lắm rồi mà deadline lấy chồng vẫn bị trì hoãn. Thế nên là chỉ mang về được cho bố mẹ một ít tiền thưởng Tết, sắm sửa mấy thứ trong nhà rồi chỉ biết nằm xem tivi ăn bánh kẹo thôi.
Mà nói thật thì em thương bố mẹ nên chỉ muốn ăn Tết, đón giao thừa cùng bố mẹ vài năm nữa thôi mà, sao bố mẹ nỡ đuổi em đi.
Có những câu hỏi về chuyện lấy chồng, vu vơ thôi nhưng thực sự nhiều lúc làm trái tim của em tổn thương và thêm chút khó chịu. Chúng ta có cả ti tỉ những vấn đề khác hỏi nhau cơ mà, hãy hỏi như năm qua đã làm được gì, công việc ổn không, học hành thế nào, dự định năm tới sẽ làm gì… để có thể vui vẻ với nhau vào năm mới đi!
Hãy để cho hội độc thân chúng em có được một cái tết gắn kết tình cảm, được sống hồn nhiên mơ mộng, không phải né tránh nhau vì mấy chuyện lấy chồng, cưới xin có được không?
Theo Báo Đất Việt