Kết quả tìm kiếm cho "sông Vàm Nao xưa"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 41
Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, 2 cây dầu rái hàng trăm năm tuổi ở vùng Bảy Núi được Hội Bảo vệ thiên nhiên và môi trường Việt Nam công nhận là Cây Di sản Việt Nam. Đây không chỉ là tài sản diệu kỳ của thiên nhiên ban tặng, mà còn lưu giữ những giá trị văn hóa, lịch sử quý báu, mang ý nghĩa đặc biệt trong đời sống tinh thần của người dân qua nhiều thế hệ.
Chúng tôi đi qua nhiều làng nghề, lắng nghe tiếng thở dài hiu hắt của người trong cuộc. Nhưng đến với làng chiếu Định Yên (huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp), chào đón chúng tôi lại là những nụ cười rạng rỡ…
Kênh đào có ý nghĩa rất lớn về giao thông thủy, cung cấp nước cho tưới tiêu và điều tiết lũ. Trên địa bàn huyện Thoại Sơn (tỉnh An Giang) có 5 tuyến kênh cấp I, 55 tuyến kênh cấp II và trên 355 tuyến kênh cấp III. Trong đó, kênh Thoại Hà (còn có tên là kênh (Rạch Giá - Long Xuyên) trên 200 năm tuổi, là chứng cứ lịch sử cho sự có mặt của người Việt đến khai mở vùng đất phương Nam và tại huyện Thoại Sơn.
Nhìn lại 190 năm trước, với đức tính dũng cảm, cần cù, đầu óc đổi mới, nhạy bén đầy sáng tạo, cư dân người Việt đã biến vùng đất Long Xuyên còn hoang vu, rừng rậm xưa kia trở thành trung tâm kinh tế - xã hội và là lỵ sở của hạt Long Xuyên, tỉnh Long Xuyên và tỉnh An Giang ngày nay.
“Đại lộ, đại phú” là kỳ vọng của An Giang nhiều năm nay, khi gặp phải những điểm nghẽn giao thông, phần nào hạn chế sự phát triển của tỉnh. Nhưng nhiều “tin vui” đang dần trở thành hiện thực, nối liền cách trở và xóa nhòa băn khoăn vốn có.
Giữ vai trò Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ, đồng thời là Phó Trưởng ban Trị sự Phật giáo Hòa Hảo xã Tân Trung (huyện Phú Tân, tỉnh An Giang), ông Phạm Ngọc Bé vừa xông xáo chăm lo công tác nhân đạo cho nhân dân, vừa vận động tín đồ tham gia cùng chính quyền địa phương phát triển kinh tế - xã hội.
Khi đến di tích Đền thờ Chủ tịch Hồ Chí Minh ở TP. Trà Vinh (tỉnh Trà Vinh), rất nhiều người tự hỏi, vì sao lại có một ngôi đền thờ Bác, trong khi Bác chưa hề đặt chân đến nơi này? Đơn giản là vì, tấm lòng người dân Trà Vinh nói riêng, người dân miền Tây nói chung, luôn khắc khoải thương nhớ Người, “mong Bác nỗi mong cha”. Họ muốn lập đền, thờ phụng Bác từ nơi xa xôi, như Bác đã từng “nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà”…
Không hối hả, tất bật như những phiên chợ mua bán ngày giáp Tết, chợ họp những ngày đầu năm diễn ra trong không khí nhẹ nhàng, chóng vánh nhưng vẫn vui vẻ. Đó là tâm lý ai cũng mong đợi để khởi đầu một năm được hanh thông, đầy may mắn.
Chúng tôi lại lênh đênh trên dòng nước trĩu nặng phù sa, trĩu nặng tâm tình của người miền Tây, ráng gom cho trọn hương vị mùa nước nổi vào lòng mình. Mà ôm làm sao xuể cái cảm giác nửa quen nửa lạ, nửa xa nửa gần. Nhìn vào hiện tại, con nước giờ lạ lẫm, trái tính trái nết, nên người ta cứ bâng quơ nhắc “hồi xưa…”, “lúc trước…”, rồi mải mê đi tìm lại “lộc” của tự nhiên.
Bắt đầu cuộc trò chuyện, mấy người bạn phương xa đều hỏi tôi: “Con nước năm nay thế nào?”. Họ nhớ man mác mùa nước nổi năm xưa, lạ lẫm nhìn cánh đồng bàng bạc một màu nước kéo dài đến chân trời, nhớ vị cá linh điên điển, nhớ không gian miệt vườn Nam Bộ. Nhưng họ nhớ một, thì người quê xứ này lại nhớ đến mười. Con nước ngày càng đỏng đảnh, dùng dằng đến trễ đi sớm, bỏ mặc bao người thương mong…
Việt Nam là một trong 5 quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của thiên tai và biến đổi khí hậu.
Đầu tháng 9 (âm lịch), con nước lũ chỉ lên mấp mé bờ ruộng khiến cho dân câu lưới chồng chất nỗi lo. Để trang trải cuộc sống gia đình, nhiều người đã chọn hướng mưu sinh khác, trong khi vẫn có số ít cố gắng níu giữ hy vọng vào con nước cuối mùa.