
Bị cáo Đol tại phiên tòa phúc thẩm
Khoảng năm 2017, Đol và H. có mối quan hệ tình cảm nam nữ. Trong thời gian này, H. thiếu Đol 78 triệu đồng. H. không có tiền để trả, đôi bên nhiều lần hẹn nhau đến nhà trọ "trừ nợ". Khi số nợ còn 70 triệu đồng, Đol muốn nhận tiền, nhưng nhiều lần đòi H. đều nói không có khả năng chi trả. Một lần, sau khi "hành sự", Đol dùng điện thoại di động quay video H. khỏa thân, cùng với câu nói “H. thiếu tiền Đol”, nhằm mục đích xấu về sau.
Sau nhiều lần đòi tiền không thành, ngày 4/6/2024, Đol đến nhà bà Nguyễn Thị N. (mẹ ruột H.), cho biết sự việc, đe dọa đăng clip khỏa thân của H. lên mạng xã hội cho mọi người biết, rồi Đol bỏ về nhà. Sáng hôm sau, H. điện thoại, nói không thiếu tiền Đol. Quá bực tức, Đol liền gửi một đoạn video clip có hình ảnh H. đang khỏa thân vào Zalo của con ruột của H. (Nguyễn Ngọc Th., sinh năm 2007), nhắn tin đe dọa, uy hiếp tinh thần, buộc H. phải trả tiền.
Không dừng lại, khoảng 4 giờ, ngày 6/6, Đol tiếp tục nhắn tin vào zalo của Th., gửi thêm video clip khác có hình ảnh H. đang khỏa thân. Sợ bị ảnh hưởng đến uy tín của mình và gia đình, khoảng 9 giờ cùng ngày, H. nhờ chị ruột điện thoại cho Đol đến nhà bà N. để lấy tiền. Đol nhanh chóng đến, H. cho biết sẽ đưa 10 triệu đồng với điều kiện Đol xóa video clip. Nhưng Đol không đồng ý lấy số tiền này, cho biết không mang theo điện thoại chứa video clip theo, nên cả hai không thống nhất thỏa thuận. Đol bỏ về nhà, tiếp tục gọi điện thoại lại cho H. yêu cầu trả 70 triệu đồng thì mới xóa video, nếu không sẽ đăng lên mạng xã hội.
Không còn cách nào khác, H. buộc phải tìm người quen vay mượn 70 triệu đồng, điện thoại cho Đol xuống nhà bà N. lấy tiền. Tuy nhiên, trước đó Đol sao chép toàn bộ video clip của H. vào điện thoại khác, dự định khi cần thiết sẽ mang ra uy hiếp. Trên đường đến nhà bà N., sợ bị gia đình H. đánh, Đol rủ em gái đi cùng. Khi gặp nhau, Đol cho H. xem, xóa các video clip trước mặt H. Trong lúc Đol đang đếm tiền thì công an phát hiện, bắt quả tang, thu giữ tang vật, đưa những người có liên quan về làm việc. Tại cơ quan công an, Đol thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.
Sau khi bị khởi tố điều tra, Đol bị Tòa án nhân dân TX. Tịnh Biên đưa ra xét xử sơ thẩm. Tại phiên tòa, bị cáo khai nhận, do bị hại nợ tiền không trả nên bị cáo mới dùng video clip "nóng" để uy hiếp. Việc vay mượn không có giấy tờ chứng minh, bị hại cũng không thừa nhận. Lời khai nhận tội của bị cáo phù hợp với bị hại, người làm chứng về thời gian, địa điểm, thủ đoạn, mục đích, động cơ phạm tội và hậu quả do tội phạm gây ra, cùng các tang vật đã thu giữ, tài liệu chứng cứ khác được thu thập khách quan.
Hành vi của bị cáo đã đe dọa gián tiếp (thông qua hình thức nhắn tin, điện thoại) để uy hiếp tinh thần của bị hại, gây nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đồng thời đến quyền sở hữu tài sản và nhân thân của bị hại được pháp luật bảo vệ, gây mất trật tự trị an và an toàn trong xã hội, làm quần chúng Nhân dân lên án và bất bình. Do đó, Hội đồng xét xử quyết định xử phạt bị cáo Đol 3,5 năm tù về tội “Cưỡng đoạt tài sản” theo Điểm d, Khoản 2, Điều 170, Bộ luật Hình sự.
Không bằng lòng với mức phạt này, bị cáo đã kháng cáo. Trước Hội đồng xét xử cấp phúc thẩm, bị cáo lại không đưa ra được tình tiết nào khác để có được xem xét, nên Hội đồng xét xử không chấp nhận kháng cáo, vẫn giữ nguyên mức án sơ thẩm.
NGUYỄN HƯNG