Một giáo viên bị tố cáo vay tiền không trả

09/11/2020 - 07:28

 - Báo An Giang nhận được đơn của bà Nguyễn Thị Hồng Nga (tên thường gọi là Diễm, ngụ ấp Tân Khánh, thị trấn Long Bình, An Phú, An Giang) tố cáo một giáo viên nợ tiền nhưng thiếu thiện chí trả nợ, thậm chí còn có thái độ xúc phạm bà.

Bà Nga trình bày vụ việc

Theo trình bày của bà Nga, năm 2018, bà V.T.T.N. (giáo viên Trường Tiểu học "B" thị trấn Long Bình) đến nhà nhờ hỏi mượn tiền dùm. Nhiều lần bà từ chối vì sợ vướng mắc. Sau cùng, thấy bà N. năn nỉ quá, hứa hẹn đủ điều nên bà hỏi mượn dùm tổng cộng 25 triệu đồng (lãi hàng tháng 1,5 triệu đồng), có làm giấy viết tay. Đóng lãi được vài tháng thì bà N. không đóng nữa, chỉ đồng ý trả dần mỗi tháng vài trăm ngàn đồng. Bà Nga gửi đơn đến ban giám hiệu trường nhờ can thiệp. Ban giám hiệu mời đôi bên đến hòa giải. Kết quả, bà Nga đồng ý khoanh nợ; bà N. trả tiền gốc cộng tiền lãi là 31 triệu đồng, mỗi tháng trả 1,5 triệu đồng (bắt đầu trả từ tháng 1-2020 đến tháng 9-2021).

“Thế nhưng, bà N. chỉ trả được 2 lần, tổng cộng 1,2 triệu đồng. Bà N. thách thức tôi: “nếu đòi tiền hoài thì số tiền này coi như mất”. Quá ức lòng, ngày 6-7-2020, tôi đến nhà yêu cầu bà N. trả nợ, bị bà lớn tiếng nhục mạ, thậm chí định hành hung tôi, hàng xóm đều nghe thấy. Tôi tiếp tục trình báo nhà trường, trường kêu tôi gửi đơn cho UBND thị trấn giải quyết. Khi tôi gửi đơn tới UBND thị trấn Long Bình thì địa phương không nhận đơn, cho rằng chỉ hòa giải tranh chấp đất đai, còn chuyện nợ nần thuộc về dân sự. Tôi tiếp tục gửi đơn đến Phòng Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT), UBND huyện An Phú, cả 2 nơi này hướng dẫn tôi về trường để được giải quyết. Nhưng đến nay, nhà trường chưa trả lời cụ thể cho tôi. Tôi yêu cầu cơ quan có thẩm quyền sớm giải quyết vụ việc. Bà N. phải có trách nhiệm trả nợ cho tôi, đồng thời phải xin lỗi tôi” - bà Nga đề nghị.

Phóng viên liên hệ bà N., được bà phân trần: “Tôi thừa nhận có hỏi mượn tiền của bà Nga 25 triệu đồng, trả lãi được 2 năm (mỗi tháng 1,5 triệu đồng). Sau đó, gia đình tôi gặp sự cố, kinh tế cạn kiệt không có khả năng đóng lãi. Bản thân tôi cũng bị người khác giật nợ, gia đình lục đục. Một mình tôi phải nuôi 2 đứa con đang tuổi lớn và đi học, cộng với dịch bệnh tràn lan không làm gì ra tiền. Tôi đã hỏi xin bà Nga ngưng đóng lãi (chỉ trả tiền gốc 25 triệu đồng), bà không chịu. Còn thiếu 4 tháng tiền lãi, bà buộc tôi phải kê vô thành vốn gốc là 31 triệu đồng, tôi không đồng ý.

Hơn 10 lần bà Nga đến nhà đòi nợ, chửi mắng tôi thậm tệ trước mặt phụ huynh và học trò tôi đang dạy. Tôi thật sự xấu hổ, năn nỉ van xin bà được trả dần mỗi tháng, có nhiêu trả nhiêu, tôi luôn có thiện chí trả nợ. Trước đây, ban giám hiệu nhà trường mời tôi đến làm việc, tôi trình bày hoàn cảnh quá khó khăn, chỉ có thể trả hàng tháng 300.000 đồng và đã trả được gần 2 triệu đồng. Rất mong bà Nga cảm thông cho hoàn cảnh hiện tại của tôi, chấp nhận cho tôi trả dần và đừng chửi tôi nữa để tôi còn tâm trí làm việc, trả nợ”.

Trao đổi với phóng viên, Ban Giám hiệu Trường Tiểu học “B” thị trấn Long Bình cho biết, ngay sau khi nhận được đơn phản ánh của bà Nga về việc cô V.T.T.N mượn tiền của bà, lãi suất 1,5 triệu đồng/tháng, đã trả được một thời gian thì mất khả năng chi trả, ban giám hiệu và công đoàn trường đã mời 2 bên đến giải quyết. Hai bên thống nhất gộp chung tiền lãi và tiền gốc là 31 triệu đồng, đồng thời đưa ra phương án trả 1,5 triệu đồng/tháng. Tuy nhiên, đến hạn trả theo như thống nhất, cô N. điện thoại cho bà Nga đến nhận tiền, bà Nga không đến nhận mà yêu cầu trả cho hiệu trưởng, sau đó đưa lại cho bà.

Ban giám hiệu không đồng ý với yêu cầu của bà Nga. Việc này 2 bên tự thanh toán với nhau, không liên quan đến ban giám hiệu. Cũng trong thời gian này, do tình hình dịch bệnh COVID-19, bản thân cô N. không làm gì ra tiền, còn tiền lương thì trả nợ ngân hàng và nuôi 2 con đang tuổi ăn học nên không thể đảm bảo trả đủ cho bà Nga như đã thỏa thuận. Bà Nga phản ánh đến Phòng GD&ĐT, phòng chuyển đơn về trường. Trường tiếp tục mời đôi bên đến làm việc.

Cô N. trình bày hoàn cảnh khó khăn, nên chỉ đảm bảo trả cho bà Nga mỗi tháng 300.000 đồng; khả năng có nhiều thì sẽ trả nhiều hơn cho mau hết nợ. Nhà trường mong bà Nga thấu hiểu và thông cảm cho hoàn cảnh của cô N. Còn việc bà cho rằng cô N. chửi mắng, qua xác minh một số người, họ cho biết chỉ nghe 2 người có lớn tiếng qua lại với nhau, chứ không nghe chửi như trong đơn trình bày của bà Nga. Nhà trường đã báo cáo vụ việc về Phòng GD&ĐT xem xét, có hướng xử lý tiếp theo.

Bài, ảnh: K.N

 

Liên kết hữu ích