Khi con “khờ” phạm tội

28/05/2018 - 07:13

 - “Là cha, mẹ phải có trách nhiệm nuôi dạy con cái nên người. Đặc biệt, khi bị cáo là người bị hạn chế năng lực hành vi do bệnh lý càng phải quan tâm nhiều hơn, chứ không phải đổ lỗi cho hoàn cảnh nghèo mà bỏ mặc cho con muốn làm gì thì làm, rồi gây ra tội đặc biệt nghiêm trọng…” - Hội đồng xét xử (HĐXX) phân tích, giáo dục ông Ngô V.C, cha ruột bị cáo Ngô Hoàn Viên (sinh năm (SN) 1995, ngụ ấp Phú Yên, xã Phú Lộc, TX. Tân Châu).

Phạm nhiều tội vì mê “rượu”

Tuy mang trong người bệnh lý về chậm phát triển tâm thần ở mức độ nhẹ nhưng Viên vẫn có đầy đủ nhận thức như bao người khác. Bên cạnh đó, dù không biết chữ nhưng vẫn có thể lao động tốt, nuôi sống bản thân mình. Tuy nhiên, Viên thường xuyên tụ tập bạn bè, rủ nhau ăn nhậu bỏ ngoài tai lời khuyên ngăn của người thân, rồi dẫn đến hậu quả khôn lường khi bản thân phải mang nhiều tội.

Khoảng 10 giờ ngày 25-8-2017, Viên cùng nhóm bạn rủ nhau qua khu vực xã Vĩnh Lộc (An Phú, An Giang) săn chuột, ếch. Sau khi có mồi, cả nhóm vào căn nhà bỏ trống thuộc ấp Vĩnh Phát uống rượu. Đến khoảng 15 giờ cùng ngày, khi uống hết 1,5 lít rượu, cuộc vui tạm ngưng khi một số người đã say và bàn tiệc không còn gì để ăn.

Thấy vậy, Viên cầm cây chĩa, cán bằng gỗ tre dài 2,71m, mũi nhọn tiếp tục đi kiếm mồi nhậu. Trên đường đi, Viên thấy 2 cháu N.T.M.D (SN 2008) và P.N.P (SN 2009) đang điều khiển xe đạp ngược chiều, Viên nảy sinh ý định xấu với D. nên chặn xe của D., đồng thời kêu D. xuống xe. Riêng P. thì Viên nói “Mầy đi khuất mắt tao”, P. nhanh chóng chạy xe đạp đi.

Bị cáo Viên tại phiên tòa sơ thẩm 

Sau khi kêu D. xuống xe, Viên đã dùng chĩa đe dọa để thực hiện hành vi giao cấu, rồi khi thấy D. có tiền Viên tiếp tục dùng chĩa đe dọa lấy 20.000 đồng. Có tiền, Viên trở lại ngôi nhà bỏ trống gặp bạn kể lại sự việc nhưng mọi người không tin. Riêng D., khi về đến nhà, anh N.V.K và chị T.T.B (cha mẹ ruột) thấy con mình hốt hoảng, khóc nên gặng hỏi thì D. cho biết sự việc. Không để lọt đối tượng, vợ, chồng anh K. nhanh chóng điều khiển xe môtô cùng cháu D. đi tìm Viên.

Khi đến khu vực cầu ngang giáp ranh xã Phú Lộc (TX. Tân Châu), phát hiện Viên cùng 2 người bạn đang đi trên đường, anh K. đến giật lấy cây chĩa trên tay Viên bẻ gãy và xô Viên té xuống sông, rồi chạy về nhà. Sau đó, anh K. đến Công an xã tố giác. Ngày 26-8-2017, Viên bị bắt khẩn cấp, đến ngày 31-8-2017, bị khởi tố điều tra. Theo kết luận giám định pháp y tâm thần, K. có bệnh lý tâm thần nhưng ở mức độ nhẹ.

Hối hận khi con ngồi tù 

Tiếp xúc ông C. trong giờ chờ tuyên án, mới biết rõ gia cảnh của ông không may mắn như bao người. Sau khi vợ bị bệnh chết, không bao lâu 2 đứa con gái cũng chết và ông chỉ còn duy nhất 1 đứa con nhưng lại bị hạn chế về năng lực hành vi, do bệnh lý từ lúc nhỏ. Tuy nhiên, sau thời gian làm thuê mưu sinh kiếm sống nhưng không đủ, ông C. đã quyết định gửi Viên cho người cô ruột, rồi rời quê nhà lên tỉnh Bình Dương làm thuê, thỉnh thoảng gửi tiền về phụ tiếp nuôi con.

“Trước đây, tôi khuyên ngăn nhiều lắm nhưng nó dạ dạ rồi lúc sau không nhớ gì hết, đầu óc của nó mau quên. Do bản thân nó bị bệnh nên khi đi học hay xé tập vở, có khi gom quần áo đốt. Tôi có kêu nó đi làm chung nhưng được một chút rồi đòi về không chịu làm nữa. Vì hoàn cảnh quá nghèo không thể giữ nó hoài được nên tôi buộc phải gửi nó, cứ mãi lo làm cho đến khi người nhà cho biết thì tôi mới hay…”- ông C. nghẹn ngào.

Tại phiên tòa xét xử sơ thẩm, ngoài bị cáo Viên đã nhận thức rõ những hành vi sai trái của mình thông qua sự phân tích, giáo dục của HĐXX cùng sự thông cảm của gia đình bị hại, ông C. cúi đầu hối hận nhận phần lỗi của mình khi chưa làm tròn trách nhiệm của 1 người cha. Mặc dù thừa nhận việc phạm tội của mình nhưng bị cáo vẫn luôn cho rằng: “Do lúc đó bị say rượu nên không suy nghĩ và bị cáo chỉ muốn lấy 20.000 đồng để mua rượu nhậu tiếp, không biết là phạm thêm tội…”.

“Theo kết luận giám định pháp y, mặc dù tình trạng sức khỏe của người bị hại hiện tại bình thường, toàn thân không thương tích nhưng hành vi của bị cáo là hết sức nguy hiểm, xâm phạm đến quyền bất khả xâm phạm về tình dục đối với trẻ em và tài sản của công dân được pháp luật bảo vệ, gây bất bình trong quần chúng Nhân dân, ảnh hưởng đến trật tự tại địa phương.

Vì vậy, cần có biện pháp xử lý nghiêm nhằm giáo dục, phòng ngừa chung cho xã hội” - HĐXX nhận định. HĐXX đã xem xét giảm nhẹ một phần hình phạt, qua đó tuyên phạt bị cáo 12 năm tù về tội “Cướp tài sản” và “Hiếp dâm trẻ em”. Qua vụ án cho thấy, trong cuộc sống dù hoàn cảnh như thế nào thì con cái cũng cần có sự quan tâm, giáo dục từ cha, mẹ.

Bài, ảnh: NGUYỄN HƯNG