Tầm nhìn xa, mục tiêu rõ
Nhìn vào các mục tiêu tổng thể và chỉ tiêu cụ thể trong dự thảo Báo cáo chính trị có thể thấy, đây là một văn kiện đột phá nhưng vẫn khả thi. Các chỉ tiêu như: Tăng trưởng GRDP bình quân từ 10% trở lên, GRDP đầu người khoảng 6.000 USD vào năm 2030, đô thị hóa trên 50%, tổng vốn đầu tư toàn xã hội hơn 600.000 tỷ đồng... đều có cơ sở thực hiện nếu tỉnh tiếp tục đẩy mạnh cải cách hành chính, thu hút đầu tư hiệu quả, phát triển hạ tầng đồng bộ và chuyển đổi số.

Mục tiêu đến năm 2030, An Giang trở thành trung tâm kinh tế biển mạnh của quốc gia. Trong ảnh: Nuôi cá lồng bè tại xã đảo Sơn Hải. Ảnh: THÙY TRANG.
Đặc biệt, định hướng phát triển tứ giác Long Xuyên - Châu Đốc - Rạch Giá - Hà Tiên thành vùng động lực công nghiệp, logistics, du lịch, nông nghiệp công nghệ cao là bước đi chiến lược, giúp An Giang khẳng định vị thế trong tiểu vùng Tây Nam bộ, hướng ra hành lang kinh tế Campuchia - Việt Nam - Thái Lan.
Dự thảo Báo cáo chính trị xác định rõ các chỉ tiêu về kinh tế - xã hội, môi trường, quốc phòng thể hiện sự toàn diện và quyết tâm chính trị cao. Với đà phát triển hạ tầng như tuyến cao tốc Châu Đốc - Cần Thơ - Sóc Trăng, cảng biển, cùng môi trường đầu tư được cải thiện, An Giang hoàn toàn có khả năng đạt tăng trưởng GRDP 10%/năm.
Về xã hội, các chỉ tiêu: Trên 95% người dân tham gia bảo hiểm y tế, 68% trường học đạt chuẩn quốc gia, 14 bác sĩ/1 vạn dân, 89,5% người dân nông thôn được cấp nước sạch... là mục tiêu cao, nhưng không ngoài tầm với nếu tỉnh tiếp tục tập trung nguồn lực, đẩy mạnh xã hội hóa, nâng cao chất lượng nhân lực ngành y tế, giáo dục.
Phát triển theo vùng
Một điểm nổi bật của dự thảo Báo cáo chính trị là định hướng phát triển 5 vùng động lực trọng điểm nhằm tổ chức lại không gian phát triển theo hướng chuyên biệt, liên kết và hiệu quả, phù hợp với điều kiện địa lý, kinh tế - xã hội và hội nhập quốc tế. Theo đó, Rạch Giá được định hướng thành trung tâm kinh tế tổng hợp và kinh tế biển, tận dụng tốt vị trí ven biển và hạ tầng giao thông liên kết. Tuy nhiên, khi đầu tư cảng biển, khu đô thị ven biển cần tính đến yếu tố biến đổi khí hậu, nước biển dâng. Phú Quốc hướng tới trung tâm du lịch - dịch vụ quốc tế. Để đạt tầm này, tỉnh cần cơ chế đặc thù về đầu tư, quản lý đô thị và bảo tồn sinh thái. Du lịch phát triển phải gắn liền với bảo vệ môi trường.
Long Xuyên là trung tâm nông nghiệp công nghệ cao và công nghiệp chế biến. Đây là hướng đi đúng, nhưng cần thúc đẩy doanh nghiệp đầu tư chế biến sâu và hỗ trợ nông dân tiếp cận công nghệ hiện đại, tạo ra chuỗi giá trị bền vững. Châu Đốc giữ vai trò trung tâm du lịch tâm linh và kinh tế biên mậu. Cửa khẩu quốc tế Tịnh Biên, tuyến cao tốc Châu Đốc - Cần Thơ - Sóc Trăng sẽ giúp Châu Đốc tăng cường giao thương với Campuchia, phát triển mạnh dịch vụ hậu cần, du lịch xuyên biên giới và thương mại biên mậu. Hà Tiên là trung tâm kinh tế biển - thương mại biên giới, có vai trò là cửa ngõ giao thương quốc tế với ASEAN qua cảng biển và cửa khẩu quốc tế. Với lợi thế vừa có biển vừa giáp biên giới, Hà Tiên là địa bàn chiến lược trong liên kết vùng và hội nhập khu vực.
Việc xác định rõ vai trò và tiềm năng từng vùng sẽ giúp khai thác hiệu quả lợi thế so sánh, tạo sự lan tỏa phát triển toàn tỉnh. Mô hình “5 vùng động lực” là lời giải cho bài toán phát triển nhanh nhưng bền vững, mở rộng liên kết với đồng bằng sông Cửu Long và khu vực Mekong.
Kinh tế biển - trụ cột phát triển mới
An Giang sở hữu đường bờ biển dài 200km, vị trí địa chiến lược quan trọng. Mục tiêu đến năm 2030 phát triển An Giang thành trung tâm kinh tế biển mạnh của quốc gia là hướng đi đột phá, phản ánh nhận thức rõ ràng về tiềm năng biển, đảo. Việc xây dựng trung tâm nghề cá, khu chế biến gắn với vùng nguyên liệu, kết hợp với phát triển năng lượng tái tạo là những giải pháp đúng, mang tính dài hạn.
Tuy nhiên, để kinh tế biển phát triển bền vững, tỉnh cần ưu tiên bảo vệ tài nguyên biển, kiểm soát ô nhiễm và chống sạt lở bờ biển, đồng thời xây dựng hệ thống dữ liệu biển hiện đại phục vụ điều hành chính sách. Việc phát triển các đảo có dân cư cần đi đôi với đảm bảo sinh kế, an ninh và môi trường.
Mục tiêu đã rõ, khát vọng được khơi dậy. Với sự đồng thuận về tư tưởng, đồng bộ trong hành động và quyết tâm cao từ toàn hệ thống chính trị, An Giang hoàn toàn có thể đạt được mục tiêu đề ra, trở thành tỉnh phát triển khá trong cả nước vào năm 2030 như một minh chứng cho tinh thần dám nghĩ, dám làm, dám đột phá.
TRẦN QUAN