30 năm, 14 ngày và chung thân

03/06/2022 - 06:25

 - 30 năm là dấu mốc đáng nhớ kể từ khi họ về sống chung một nhà, cùng bên nhau chứng kiến con cháu trưởng thành. Nhưng 30 năm ấy chưa đủ để ông Nguyễn Phước Chung (sinh năm 1970, ngụ ấp Bình Phú, xã Bình Thủy, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) tin tưởng vợ mình. Và cũng chưa đủ để bà Huỳnh Thị Châu Nhỏ (sinh năm 1969) thấu hiểu bản chất của chồng mình. Vì thế, 30 năm tào khang bị ruồng rẫy bằng 14 ngày đau đớn nhất cho người vợ, bằng bản án chung thân cho người chồng…

Ám ảnh của Đức

 Đức là đứa cháu ngoại 7 tuổi của 2 người. Cha mẹ chia tay, mẹ lập gia đình mới ở xa, Đức bơ vơ sống cùng ông bà. Nhưng ông bà không hẳn ấm êm với nhau, mà thường xuyên cãi vã. Họ nghĩ cậu bé còn quá nhỏ, chưa hiểu chuyện, nên bộc lộ mâu thuẫn với nhau hàng ngày trước mặt cậu. Những ngày tháng ấy, dẫu sao vẫn yên bình hơn ngày định mệnh 1/11/2021.

Thấy vợ ra khỏi nhà nhiều lần, ông Chung cảm thấy bất an, nghi ngờ bà có nhân tình. Sau trận cãi đêm 1/11, ông khóa cửa, nhốt mọi người trong nhà, một mình uống rượu. Ông đưa điện thoại di động cho Đức, bảo vào phòng ngủ chơi game. Bà Nhỏ trùm mền nằm ngủ gần đó. Khung cảnh sinh hoạt ấm cúng như thế không dằn được xáo trộn trong lòng. Men rượu càng nồng, thì lý trí ông càng quay cuồng, đến mức thôi thúc ông “giữ” vợ lại theo cách tàn độc nhất.

Bị cáo Chung trả giá đắt cho việc làm sai

Ít phút sau, Đức nghe tiếng bà ngoại khóc thất thanh. Lén bước ra cửa phòng, cậu bé nhìn thấy ông ngoại cầm cái mền trên người bà ngoại, lấy thớt bằng gỗ tròn đánh bà. Ông bỏ đi, rồi quay lại với một can nhựa trong tay. Toàn bộ can nhựa trút lên người bà, ông châm lửa. Đức hoảng hốt đóng cửa lại, la khóc. Một người hàng xóm nghe thấy, chạy qua cạy cửa sổ lôi Đức ra ngoài. Chậm một chút thôi, Đức trở thành nạn nhân thảm thương trong căn nhà cháy.

Tôi chỉ mong, thời gian có thể làm phôi phai ký ức của cậu bé, làm vơi đi cảm giác kinh khủng mà cậu đã trải qua, khi tận mắt chứng kiến bi kịch của người lớn. Vết xây xát trên cơ thể chẳng là bao, nhưng tổn thương trong tâm hồn non nớt của bé rất cần chữa lành.

“Tình thương” tàn nhẫn

Đang ngủ, bà Nhỏ phát hiện chồng có hành vi bất thường, nên kêu cứu. Rất tiếc, bà chỉ nhận lại cú đánh như trời giáng. Bà dùng cái mền mỏng manh để che chở cho mình, nhưng cái mền lại gián tiếp bao vây bà trong đám lửa cuồng dại. Dùng hết sức tàn, bà bỏ chạy vào nhà tắm, rồi nằm gục. Ông Chung bị ngạt khói, cũng ngất xỉu ở nhà trước. Hiện trường hỗn loạn là những gì người dân xung quanh nhìn thấy khi xông vào can thiệp.

Khi được đưa đến Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang cấp cứu, bà Nhỏ tỉnh lại. “Chồng tôi ghen tuông nên dùng thớt đập vào đầu, đổ xăng lên người tôi để đốt” - bà cung cấp mấy thông tin ngắn gọn ấy cho cơ quan điều tra. Vết thương quá nặng, bà được chuyển đến Bệnh viện Chợ Rẫy (TP. Hồ Chí Minh). Rất tiếc, bà chỉ sống thêm được 9 ngày, rồi ra đi mãi mãi sau những đau đớn khôn nguôi. Kết quả giám định pháp y xác định, bà tử vong vì sốc nhiễm khuẩn, bỏng nhiệt do lửa.

Suốt thời gian bị điều tra, xét hỏi, ông Chung một mực khẳng định rằng, vì thương vợ nên ông mới ghen tuông. Khi có ý định giết vợ, chính ông cũng muốn chết cùng, để “trọn vẹn tình nghĩa vợ chồng”; tấm thớt ông vô tình “quơ” trúng vợ, chứ không cố ý đánh bà... Khi Hội đồng xét xử hỏi: “Vì sao muốn tự sát cùng vợ, bị cáo không đổ xăng lên người mình, mà chỉ đổ xăng lên người vợ?”, ông ta im lặng. Điệp khúc “muốn chết chung với vợ” không còn, nhất là khi ông ta biết hành vi của mình phải đối mặt với mức hình phạt 20 năm, chung thân hoặc tử hình. Lần này, ông ta ngượng ngùng xin giảm nhẹ hình phạt cho mình!

Các con không ngờ cha mình lại nhẫn tâm như thế. Bi kịch đã được báo trước, mà chẳng ai kịp nhận ra. Một đứa con của họ kể lại: “Trước khi xảy ra sự việc khoảng 1 tuần, mẹ tôi giận cha, bỏ về bên nhà ngoại. Cha gọi điện thoại cho tôi, hăm dọa nếu mẹ tôi không về sẽ dùng xăng đốt nhà rồi tự tử. Cha dùng điện thoại quay camera xung quanh phòng ngủ. Tôi nhìn thấy 1 chai nhựa để trong phòng, nhưng không nhớ rõ đặc điểm và không biết bên trong đựng gì. Sau khi vụ án xảy ra, tôi mới biết đó là xăng, cha chuẩn bị sẵn từ lúc nào không rõ”.

30 năm vợ chồng đã tan biến sau ngọn lửa hôm ấy. Họ chẳng những không thể ở cạnh nhau đến đầu bạc răng long như lời hứa lúc ban đầu, mà còn đem lại tổn thương sâu sắc cho chính mình và người thân. Biết đến bao giờ, ông Chung mới có thể thắp một nén nhang tạ tội người vợ tào khang của mình?

Tòa án nhân dân tỉnh An Giang tuyên phạt Nguyễn Phước Chung mức án chung thân về tội “Giết người” theo Điểm a (giết 2 người trở lên), b (Giết người dưới 16 tuổi), n (Có tính chất côn đồ), Khoản 1, Điều 123 Bộ luật Hình sự.      

 

KHÁNH HƯNG