Năm 8 tuổi, bà Tiên không may bị tai nạn phải cắt chân phải. Lớn lên, lập gia đình được cha, mẹ chia cho một phần đất vừa đủ cất căn nhà cấp 4, nhưng sống ở vùng sâu, tìm việc làm không dễ, trong khi không có ruộng đất để sản xuất, vợ, chồng bà phải khăn gói ra TP. Long Xuyên mướn nhà trọ, bán vé số dạo kiếm sống và nhường phần đất cho người chị cất nhà. Không lâu sau, bà sinh con. Khi con trưởng thành tìm được chân phụ hồ cho những công trình xây dựng nhỏ, có tiền phụ giúp cha, mẹ và cưới vợ. Những tưởng như vậy là hạnh phúc, nhưng cuộc đời có những trắc trở không ngờ. Chung sống được một thời gian, vợ, chồng con chia tay khi cháu nội 2 tuổi; ông xã ngày càng gầy còm, bụng chướng to, chưa một lần đi khám bệnh, bởi không đủ tiền, không thẻ bảo hiểm y tế, phó thác sự sống cho số mệnh. Gần đây, Trần Hoàng Tho (30 tuổi, con trai và là lao động chính trong gia đình) không may bị điện giật khi giúp việc cho công trình xây dựng, dù được cứu chữa, nhưng không qua khỏi. Sự ra đi đột ngột này khiến bà hụt hẫng hơn trong cuộc sống khổ nghèo.
Xót xa trước hoàn cảnh của em mình, vợ, chồng người chị kêu bà trở về căn nhà cũ nằm trên phần đất đã nhường trước đây để có nơi thắp nhang cho con trai. Trở về căn nhà sàn được người chị dựng lên bởi những xác nhà cũ người ta cho, nên vách, mái tole nay đã lỗ chỗ những vết thủng lọt sáng; cột, kèo có cây đã mục gãy, chấp vá chống đỡ xiêu vẹo. Những đêm mưa giông, cả nhà chỉ có thức ngồi co ro ở một góc không dột.
Bà Tiên tâm sự, khi về ở căn nhà trong đồng sâu này, phải lội bộ 1 chân ra chợ xã hơn 4 cây số, liệu kéo dài được bao lâu nghề bán vé số dạo khi tuổi đã quá nửa đời người. Đoạn bà thở dài: “Thương là thương cho đứa cháu nội mới 6 tuổi, đến tuổi đi học nhưng do chưa có tiền đóng học phí nên phải ở nhà. Có lần, ba nó hứa: “Chờ kiếm được tiền kha khá, ba sẽ cho con đi học!” nhưng chưa kịp đưa con đến trường thì ba nó đã chết. Một mai tui và ông xã qua đời không biết nó sẽ sống ra sao?”.
Ông Sáu Lối, Phó Trưởng ban Nhân dân ấp Vĩnh Hòa 2, cho biết: “Gia đình bà Trần Thị Tiên thuộc hộ đặc biệt khó khăn, thành phần tốt, làm ăn chân chính, nhưng do cuộc sống phải đi làm ăn xa không thường xuyên có mặt ở địa phương nên chúng tôi chỉ giúp về mặt tinh thần, nếu có yêu cầu sẽ xem xét hỗ trợ theo khả năng của địa phương. Trước hoàn cảnh của bà, chúng tôi mong các nhà hảo tâm hỗ trợ để bà có điều kiện vượt qua cuộc sống”.
HOA NGHĨA ĐOÀN