Mâu thuẫn trên đồng ruộng thành án mạng đau lòng

21/09/2018 - 07:44

 - Sau khi xảy ra cự cãi, đánh nhau cùng Nguyễn Văn Vuông (sinh năm (SN) 1980), Nguyễn Ngọc Diệp (SN 1984, ngụ ấp Phú Thạnh, xã Tây Phú, Thoại Sơn) điện thoại cho em ruột Nguyễn Thanh Điền (SN 1985) mang hung khí đến tìm Vuông. Hậu quả, Điền phải lãnh án tù khi dùng dao chém Vuông tử vong.

Bị cáo Điền tại tòa

Vuông, Diệp và Điền đều là nông dân, cuộc sống gắn liền với mảnh ruộng. Tuy nhiên, không tìm được tiếng nói chung nên 2 nhà đã xảy ra mâu thuẫn gay gắt. Sau khi thu hoạch lúa vụ trước, khoảng 7 giờ 30 phút ngày 1-1-2018, Điền điều khiển xe môtô mang theo dao mác (dài 51cm) và cây leng (dài 1,2m) đi ra đất ruộng (thuộc khu vực ấp Phú Thạnh) để chẻ tre, đắp bờ ruộng, chuẩn bị sạ lúa cho mùa vụ tới. Đến khoảng 8 giờ cùng ngày, tại đất ruộng của mình (cách đất Điền khoảng 200m, giáp ranh với đất Vuông), Diệp đang xịt cỏ ruộng. Trước đó, Diệp bơm nước lúa nhưng để chảy qua làm ướt rơm bên đất ruộng của Vuông. Thấy vậy, Vuông chửi thề với Diệp: “Đất tao chưa đốt rơm mà mày bơm nước”. Diệp đáp trả: “Ông chửi tôi là không được. Chửi nữa là tao đánh mày đó!”. Hai bên xảy ra cự cãi, dẫn đến đánh nhau bằng tay nhưng không ai bị thương tích gì. Sau đó, Vuông bỏ về nhà, còn Diệp gọi điện thoại báo tin cho Điền: “Mày vô đây, tao mới cự lộn với Vuông”. Nghe xong, Điền điều khiển xe môtô đến đất Diệp, nghe Diệp kể lại sự tình. Hai anh, em ngồi nói chuyện khoảng 30 phút thì Điền điều khiển xe quay trở về đất của mình, rồi về nhà.

Đến khoảng 12 giờ 30 phút cùng ngày, Vuông quay lại cầm cây mỏ sẩy (cây vít rơm có 2 mũi bằng sắt nhọn, dài 1,64m) gặp Diệp, mâu thuẫn tiếp tục xảy ra, Vuông cầm mỏ sẩy rượt đuổi, Diệp bỏ chạy nên Vuông không rượt theo nữa. Cũng như lần đầu, Diệp lại điện thoại báo tin cho Điền: “Thằng Vuông cầm mỏ sẩy và 3 người nữa rượt đánh tao, vô đây mày coi”. Lúc này, đang ngồi ăn cơm trong nhà, Điền liền chạy ra báo tin với ông Nguyễn Văn Tha (cha ruột) biết, đồng thời điều khiển xe môtô biển kiểm soát 67H9 - 9939 (trên xe vẫn còn cây dao mác và cây leng) chạy đến đất của Diệp.

Khi đến bờ kênh, Điền gặp Diệp ngước mặt về hướng Vuông, nói: “Nó ở đằng kia kìa”. Điền điều khiển xe chạy thẳng về hướng Vuông, khi cách khoảng 10m thì dừng xe lại, cầm leng đi lại gần Vuông hỏi chuyện. Vuông đáp trả: “Mày lại đây muốn “chơi” hả gì?”. Điền tức giận: “Chơi thì chơi”. Đang cầm cây mỏ sẩy trên tay, Vuông xông đến đánh nhau với Điền. Điền cầm dao mác chém 1 nhát vào mặt Vuông, Vuông cầm mỏ sẩy chống trả. Sau đó, Điền tiếp tục cầm dao mác chém vào cánh tay trái, phải khiến Vuông ngã gục xuống đất. Cùng lúc này, ông Tha đến đỡ Vuông lên rồi cùng mọi người đưa nạn nhân đi cấp cứu tại Trạm Y tế thị trấn Óc Eo (Thoại Sơn). Tuy nhiên, Vuông tử vong trên đường. Sau khi gây án, Điền về nhà tắm, giặt đồ. Đến khoảng 13 giờ 15 phút cùng ngày, Điền mang theo cây dao mác đến Công an xã Tây Phú đầu thú, giao nộp hung khí và thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội.

Tại phiên tòa sơ thẩm, mặc dù được nhắc nhở nhưng bị cáo vẫn quanh co nhằm chối tội và cho rằng: “Mục đích bị cáo ra gặp Vuông là để nói chuyện, hòa giải. Nhưng bị Vuông thách thức nên bị cáo mới tức giận đánh nhau… Bị cáo đem theo hung khí phòng thân, vì bị cáo sợ phía bị hại có mang theo hung khí”. Hội đồng xét xử phân tích: “So với bị hại, bị cáo là người nhỏ tuổi thì làm sao có thể thay mặt anh mình để đứng ra hòa giải mâu thuẫn? Nếu bị cáo thật sự có ý định hòa giải nhưng không thành thì cần phải đi về, chứ không phải nghe những lời thách thức của bị hại mà nổi tính hung hăng, côn đồ, dẫn đến đánh nhau. Đặc biệt, khi chém nhát đầu, thấy bị hại chảy máu, sao bị cáo không dừng tay, mà tiếp tục chém thêm? Khi bị hại ngã gục, bị cáo bỏ mặc, không đến tiếp giúp? Các chi tiết này cho thấy, hành vi của bị cáo rất quyết liệt. Mặc dù bị cáo không thành khẩn khai báo, nhưng căn cứ theo kết quả điều tra, khám nghiệm hiện trường và lời khai của những người làm chứng, liên quan, đã chứng minh được hành vi phạm tội của bị cáo”.

Kết thúc phiên tòa, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo Điền 15 năm tù về tội “Giết người”. Đồng thời, buộc bị cáo có trách nhiệm cấp dưỡng nuôi 2 con của bị hại đến đủ 18 tuổi theo quy định của pháp luật. “Hóa giải” mâu thuẫn đâu không thấy, chỉ thấy chính Điền đã làm mọi chuyện trở nên phức tạp, đau lòng hơn. Điền tự biến mình từ 1 người nông dân lam lũ với đồng ruộng trở thành kẻ sát nhân, tước đi mạng sống của người khác và vướng vào vòng lao lý.

Bài, ảnh: NGUYỄN HƯNG