Thời điểm này, huyện Thoại Sơn (An Giang) đã vượt qua chặng đường dài trong xây dựng nông thôn mới (NTM) với 11 xã đạt chuẩn. Cuộc sống sung túc, xóm làng bình yên, cơ cấu hạ tầng phát triển đang cho thấy sự “thay da đổi thịt” từng ngày của huyện thuần nông. Song, chặng đường ấy cũng lắm khó khăn và thách thức khi mà mục tiêu của huyện là phấn đấu đạt chuẩn huyện NTM vượt lộ trình vào năm 2019.
Ở An Giang, Thoại Sơn vinh dự được chọn làm huyện điểm trong xây dựng nông thôn mới (NTM) từ năm 2011 đến nay. Hơn 7 năm bắt tay vào cuộc “cách mạng” NTM, vùng đất thuần nông còn nhiều thiếu thốn, khó khăn khi xưa, giờ đây đã đổi thay đến bất ngờ. Từ hạ tầng kinh tế - xã hội thiết yếu được nâng cấp, cơ cấu nông nghiệp chuyển dịch theo hướng hiện đại, năng động đến đời sống người dân ngày một cải thiện, nghĩa xóm tình làng vì thế cũng ngày càng thắt chặt hơn.
Sáng 30-9, tại số 216 Nguyễn Trường Tộ, phường Bình Khánh, TP. Long Xuyên) đã khai mạc Ngày hội của những người yêu đồ cổ, bonsai.
Nhiều du khách phương xa tìm đến xứ Bảy Núi để thăm thú cảnh đẹp trời ban. Đi qua mấy ngôi chùa Khmer nằm nghiêng nghiêng bên núi, nhìn cổng chùa “trơ gan cùng tuế nguyệt”, họ nghĩ ngay đến những cánh cổng thời gian. Lối ví von ấy chẳng hề quá đáng chút nào, khi thời gian đã kỳ công tô điểm cho cổng chùa một sự huyền ảo, xa xưa nhưng vẫn gần gũi với con người.
Sáng chớm lạnh. Như mỗi ngày, chợ biên giới Khánh An (An Phú) bắt đầu nhộn nhịp. Tiếng rao hàng í ới, tiếng dân vạn chài gọi nhau hối thúc đưa những rổ cá, cua, ốc… lên bờ cho kịp buổi chợ hừng đông. Chợ “quê” mà “không quê” chút nào. Bởi, nơi đây bán toàn đặc sản, đến nỗi người dân thành thị cũng phải ao ước có dịp tới mua!
Có cách ăn đặc biệt, có vị chua ngọt hơi chát đặc trưng, hồng quân đã trở thành loại trái cây đặc sản, được du khách gần xa nhắc đến mỗi khi có dịp về Bảy Núi vào mùa mưa.
Sau nhiều năm “chờ đợi”, mùa “lũ đẹp” đã về với vùng đầu nguồn An Phú, nhất là đối với bà con ở Cồn Cóc (ấp Phước Khánh, xã Phước Hưng, An Phú). Mùa lũ về không chỉ mang theo phù sa bồi đắp cho đồng ruộng, mà còn mang theo nhiều sản vật phong phú, giúp người dân cải thiện cuộc sống, nâng cao thu nhập gia đình.
Mùa nước nổi là cơ hội để nhiều người mưu sinh, trở thành nét đặc trưng của miền sông nước. Muôn kiểu kiếm tiền, đủ mọi vất vả, song vượt lên trên hết vẫn là niềm vui đón lũ, đón sản vật về đồng để người bán, người mua đều được tận hưởng những gì thiên nhiên ban tặng sau nhiều năm khắc khoải với lũ thấp.
Cơm bò nướng ở xã Châu Phong (TX. Tân Châu) vừa cầu kỳ, vừa dân dã. Thực khách phương xa về đây, một lần thưởng thức sẽ nhớ mãi hương vị đặc sắc của món ăn chân quê “trứ danh” này.
Cư dân miền núi sợ nhất cảnh thiếu nước vào mùa khô. Tập quán canh tác lúa mùa mỗi năm 1 vụ nhờ vào nguồn “nước trời” dần thay đổi, họ chuyển sang canh tác lúa 2 vụ, 3 vụ, sống nhờ rẫy vườn.
Năm nay, lũ về sớm, lên nhanh, diễn biến phức tạp. Tuy nhiên, đây là điều kiện tốt để người dân kiếm thêm thu nhập, trong đó có nghề đóng xuồng ở xã Mỹ Hiệp (Chợ Mới).
Mùa lũ, cánh đồng Láng Linh mênh mông trải dài đến tận chân trời. Có dịp về cánh đồng này trong mùa lũ sẽ gợi nhớ về hào khí Bảy Thưa vang bóng một thời.
Hàng năm, khi nước tràn bờ cũng là lúc ngư dân tất bật với công việc mưu sinh trong mùa lũ. Những sản vật mùa nước nổi mang đến nguồn thu nhập kha khá cho người dân sau những chuyến rong ruổi thả lưới, giăng câu...
Hễ thấy trên những con đường nông thôn đầy bùn đất, lại nghe mùi hăng hắc “sương khói mờ nhân ảnh”, người ta biết ngay rằng một vụ mùa nữa đã xong. Đó là lúc người nông dân (ND) chở thành quả về nhà, hoặc thương lái đến chở nông sản đi. Cánh đồng lúa vàng hôm trước nay trở thành cánh đồng khói. ND đốt rơm rạ để “thanh toán” cù cặn của mùa này, gieo niềm hy vọng vào mùa sau thắng lợi hơn.
Trong khuôn viên Tuần lễ Văn hóa ẩm thực, Du lịch và Thương mại An Giang vừa qua tại TP. Long Xuyên, ít người chú ý đến mấy xề tò he, dù chúng đầy đủ sắc màu. Nếu có, chỉ là đám trẻ con thích thú nhìn món đồ chơi là lạ, mà chúng chưa từng thấy bao giờ.
Dẫu không phải “trèo đèo, lội suối” gian nan như học sinh vùng cao nhưng việc “đi tìm con chữ” của nhiều em học sinh khu vực đầu nguồn tỉnh An Giang gặp không ít khó khăn.
Với những cụ có con, cháu đề huề, quây quần thăm hỏi trong ngày Đại lễ Vu Lan là niềm hạnh phúc viên mãn nhất. Còn với các cụ đang phải nương nhờ ở trung tâm bảo trợ hay viện dưỡng lão thì lại mang khá nhiều nỗi niềm, dẫu có buồn nhưng thật khó giải bày cùng ai, mùa Vu Lan cứ thế lặng lẽ qua đi như chính cuộc đời hẩm hiu của các cụ.
Tờ mờ sáng, dòng sông Hậu bị đánh thức bởi tiếng cười nói, những bước chân khuân vác hàng hóa từ ghe này sang thuyền khác. Dòng sông uể oải trở mình, nước vỗ bì bõm vào mạn ghe, thuyền.
Bình yên giữa mảnh đất Bình Mỹ (Châu Phú) hiền hòa, xóm Khmer quanh chùa Phú Đà Châu đã tồn tại hơn trăm năm nay. Họ đã gắn bó thân thương với mảnh đất này và thế hệ thanh niên Khmer trong xóm luôn xem đây là nơi chôn nhau cắt rốn.
Sắp đến rằm tháng 7 (âm lịch), không khí ngày lễ Vu Lan báo hiếu đã thật sự lan tỏa. Nhiều phật tử đã thành tâm, cầu phúc, sức khỏe và sự bình an cho cha, mẹ. Thời điểm này, nhiều mặt hàng cũng khấp khởi “lên ngôi” theo mùa Đại lễ Vu Lan.