Người Việt mình là vậy!

19/03/2020 - 15:35

Dân tộc nào cũng vậy, mỗi khi đất nước đứng trước khó khăn hoặc hiểm nguy, ai ai cũng nhất tề một lòng, hướng về một phía.

Có lẽ đây là lần thứ 3 trong đời với thế hệ sinh cuối những năm 60 như tôi cảm nhận thật rõ sự khó khăn của đất nước, và thấy người dân cùng chính quyền đang một lòng chung tay chung sức vượt qua.

Lần đầu là năm 1979, khi anh chị lớp trên hì hụi đào hầm ở ngay cửa lớp học, chuẩn bị tinh thần cho cuộc chiến ở biên giới phía Bắc.

Lần thứ 2 là năm 1988, trong khi kinh tế bộn bề khó khăn thì ngoài khơi chúng ta bị xâm lăng chiếm đảo. Hồi đó nhiều người dừng lại nghe Đài Tiếng nói Việt Nam đau xót đọc tên các chiến sỹ ngã xuống trước họng súng kẻ thù trên loa phóng thanh.

Cả hai lần ấy đất nước đều sục sôi, thanh niên sẵn sàng ra trận để bảo vệ quê hương.

Và lần thứ ba, hôm nay. Trận mưa lớn kèm sấm sét đêm giao thừa ở miền Bắc như báo hiệu một năm lành ít dữ nhiều.

Quả thực vậy! Từ đầu năm, phía Bắc mưa đá giông tố liên miên; phía Nam hạn mặn, vựa cây trái thất thu; dịch Covid-19 hoành hành ba miền, nhiều hoạt động bị đình trệ.

Những bữa ăn đạm bạc, vội vã nơi nhà lán, lều bạt được duy trì gần hai tháng nay của bộ đội biên phòng Lai Châu và các lực lượng địa phương trên các đường mòn, lối mở tuyến biên giới đã góp phần ngăn chặn dịch bệnh Covid-19.

Trong hoàn cảnh đó dường như mỗi người dân đều thấy trách nhiệm và bổn phận của mình, cùng với chính quyền chung sức một lòng chống dịch. Tôi nghĩ dân tộc nào cũng vậy, mỗi khi đất nước đứng trước khó khăn hoặc hiểm nguy, ai ai cũng nhất tề một lòng, hướng về một phía. Đấy là thời điểm mà mỗi người thấy rõ trách nhiệm và bổn phận của mình với quê hương nhất.

Chả nơi đâu như quê hương mình!

Câu nói đó không hề sáo, nhất là khi đặt nó trong hoàn cảnh hiện nay. Hàng chục ngàn người đang lao động và học tập xa xứ cần phải về tránh dịch, đất nước sẵn sàng giang tay đón tất cả cho dù ai cũng biết đất nước này còn nghèo, còn rất nhiều khó khăn.

Đã nghèo lúc lâm vào dịch bệnh lại càng nhọc nhằn hơn! Ai từng bước chân ra khỏi mảnh đất này đều thấy rất rõ điều đó. Nhưng nghèo cũng là quê hương mình! Quê hương không bao giờ chối bỏ những đứa con của quê hương.

Chuyện to tiếng giữa người trở về và người ở nhà tại sân bay hôm nào, chuyện đòi hỏi yêu cầu thế này thế kia xem ra cũng chỉ là chưa hiểu hết nhau, không cảm thông nên chưa tìm được tiếng nói chung. Rồi mọi người sẽ hiểu!

Người Việt ta là vậy!

Ở mảnh đất này, đã có thời kỳ người dân đem cả bàn thờ ra ngăn xe tăng địch, sẵn sàng châm lửa đốt cháy căn nhà thân yêu để tiêu thổ kháng chiến, thì hôm nay, khí phách đó, tấm lòng hào sảng và nghĩa khí ấy lại trở về. Người Việt ta là vậy!

Những chiến sĩ căng lều bạt ngủ giữa rừng, nhường giường chiếu, nhường cơm nóng canh ngọt cho người cách ly; những tài xế lái xe lái tàu vì giao thương nơi cửa khẩu sẵn sàng nhốt mình một chỗ cho dù vợ con cách đó chỉ vài bước chân. Nếu thấy những hình ảnh đó thì chả ai to tiếng hay đòi hỏi làm gì! Người Việt ta là vậy!

Lực lượng chức năng phường Trúc Bạch đẩy các xe đựng các nhu yếu phẩm hỗ trợ người dân bị cách ly bởi dịch Covid-19.

Từ người chưa giàu, chỉ với đôi bàn tay và mụn vải cũng kỳ cạch cần mẫn đêm ngày may khẩu trang đem tặng, đến những diễn viên, doanh nghiệp, Mạnh Thường Quân... đã hỗ trợ những khoản tiền rất lớn cho cuộc chiến chống dịch. Người Việt ta là vậy!

Chả ai có thể tự giàu có và tự mình phởn phơ trong đại dịch! Càng trong gian khó, phẩm cách người Việt càng sáng rõ: là đoàn kết, là thích nghi, là sáng tạo, linh hoạt, chịu gian khổ... để muôn vạn trái tim đập lên cùng một nhịp.

Người Việt ta là vậy!

Theo VOV

 

Liên kết hữu ích