Cần là có mặt
Một buổi chiều trên cánh đồng An Biên, từng bao lúa no trĩu được chuyền tay, cân ký, rồi vác xuống ghe. Anh Nguyễn Văn Tài - Tổ trưởng Tổ Lao động nông nghiệp ấp Bào Môn cùng các thành viên trong tổ ướt đẫm mồ hôi, cẩn thân vác từng bao lúa nặng xuống ghe. Dù công việc nặng nhọc, vất vả, nhưng các thành viên trong tổ miệng vẫn nở nụ cười tươi, có người còn pha trò dí dỏm khiến cả bến lúa rộn rã tiếng cười. “Cực thì có cực, mà thấy bà con bán được lúa kịp thời, hạt lúa không bị ẩm, mình cũng mừng trong bụng”, anh Tài cho biết.

Các thành viên Tổ dịch vụ nông nghiệp của anh Nguyễn Văn Tài tất bật cân, vác lúa cho nông dân xã An Biên.
Năm 2021, anh Tài cùng 9 người dân trong ấp lập nên tổ lao động nông nghiệp. Người lớn tuổi nhất vừa ngoài 50, còn lại chủ yếu là thanh niên khỏe mạnh, quen việc đồng áng. Đến nay, số thành viên trong tổ tăng lên 20 thành viên.
Công việc của họ tưởng chừng giản đơn nhưng lại vô cùng thiết yếu, đó là bốc vác lúa cho bà con trong các hợp tác xã và các ấp lân cận. “Đến mùa thu hoạch lúa, thành viên trong tổ làm từ tinh mơ tới tối mịt, miễn sao bà con kịp bán lúa cho thương lái, không để qua đêm mất chất lượng hạt gạo”, anh Tài nói.

Các thành viên tổ lao động nông nghiệp ấp Bào Môn trong giờ nghỉ giải lao.
Nhờ làm việc tận tâm, kỹ lưỡng, tổ của anh được bà con tín nhiệm. Ngoài tiền công từ 300.000 - 400.000 đồng mỗi ngày, nhiều chủ ruộng còn gửi thêm ít tiền bồi dưỡng, bữa cơm, nồi canh cá để cảm ơn tấm lòng của các thành viên trong tổ.
Hết mùa lúa, tổ lại tiếp tục làm các dịch vụ khác. “Khi thì bắt tôm, khi thì đặt lú. Hết vụ tôm thì sửa bờ, gieo sạ lúa, bón phân cho lúa, thiếu gì việc. Chỉ sợ không đủ sức khỏe để làm, chứ không lo thất nghiệp. Bà con cần là cả tổ có liền”, ông Nguyễn Văn Lâm, thành viên Tổ Dịch vụ nông nghiệp ấp Bào Trâm nói.
Không chỉ giúp bà con kịp thời vụ, điều quý nhất là tổ đã tạo nên sự gắn kết. “Đi làm theo tổ vui lắm, lỡ hôm nào ngủ quên là có anh em gọi nhắc, đau ốm thì tới thăm hỏi. Tình nghĩa như người một nhà”, anh Nguyễn Văn Tình nói.
"Chuyên nghiệp hóa" lao động nông thôn
Mô hình tổ lao động nông nghiệp không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc, thu hoạch lúa. Ở An Giang, nhiều đội chuyên nghiệp đã hình thành, tiêu biểu như đội bắt tôm càng xanh Lô A ở xã Vĩnh Bình do bà Võ Thị Anh Muội làm đội trưởng. Đội có 100 thành viên, đều là nông dân nuôi tôm càng xanh, tranh thủ mùa nông nhàn đi làm dịch vụ.
“Chủ vuông chỉ cần bơm cạn nước, còn bắt tôm, phân loại, chạy oxy giữ tôm sống là đội lo hết. Vì cũng nuôi tôm, nên anh em hiểu nỗi nhọc nhằn, làm sao cho nhanh, cho kỹ để tôm ít hao hụt”, bà Muội cho biết.

Thành viên đội bắt tôm càng xanh Lô A kéo lưới thu hoạch tôm cho người dân ấp Cái Nước Ngọn.
Mỗi ngày, đội có thể thu hoạch khoảng 5-6ha vuông tôm, mở rộng dịch vụ sang cả các xã vùng U Minh Thượng. Công việc tuy vất vả, 5 giờ sáng đã phải lội vuông bất kể nắng mưa, nhưng nhờ sự chuyên nghiệp, đội luôn được bà con tín nhiệm. “Vuông nào trúng, anh em cũng mừng lây với chủ vuông, coi như niềm vui của chính mình”, bà Muội nói.
Những tổ dịch vụ nông nghiệp như tổ lao động nông nghiệp của anh Tài hay đội bắt tôm Lô A của bà Muội đã chứng minh sức sống của lao động cộng đồng ở nông thôn. Họ không chỉ mang lại thu nhập ổn định, giải quyết việc làm cho lao động trẻ, mà còn giúp mùa màng kịp tiến độ, giảm nỗi lo nhân công khan hiếm.
“Có tổ dịch vụ, nông dân an tâm hơn nhiều, khỏi chạy đôn đáo tìm người phụ mỗi mùa vụ”, bà Phan Văn Đen, ngụ ấp Bào Môn, xã An Biên nói.

Đội bắt tôm càng xanh Lô A phân loại tôm sau khi thu hoạch cho nông dân.
Không dừng lại ở sự tự phát, nhiều địa phương trong tỉnh An Giang hiện nay cũng đang khuyến khích mô hình tổ lao động nông nghiệp gắn với hợp tác xã. Chính quyền cơ sở, hội nông dân đứng ra hỗ trợ kết nối, tập huấn, định hướng nghề nghiệp, để các tổ hoạt động bài bản hơn, có chỗ đứng lâu dài. Đây cũng là giải pháp quan trọng trong tái cơ cấu nông nghiệp, vừa bảo đảm mùa vụ thông suốt, vừa gìn giữ tình làng nghĩa xóm.
Bài và ảnh: ĐẶNG LINH